![]() |
|
![]() |
![]() |
#83
|
|||
|
|||
![]() Tìm bạn gái đi chơi tết 2017
Giới thiệu về bản thân: Giới tính: Nam - Tuổi: 28 tuổi Hộ khẩu thường trú: Huyện Yên Lạc, Vĩnh Phúc, Việt Nam Nơi ở hiện nay: Huyện Yên Lạc, Vĩnh Phúc, Việt Nam Học vấn: Cử nhân Nghề nghiệp: Biên phiên dịch/ Thông dịch viên Thu nhập hiện tại: 8.000.000 - 10.000.000 Giới thiệu bản thân:Mình rất đơn giản và chân thành ![]() ![]() Bạn gái nào quan tâm thì click vào đây xem hồ sơ chi tiết và làm quen nhé:http://hopdongtinhyeu.vn/ho-so-tim-ban-doi/HS2584 |
#84
|
|||
|
|||
![]() Tìm bạn gái đi chơi tết 2017 Giới thiệu về bản thân: Giới tính: Nam - Tuổi: 28 tuổi Hộ khẩu thường trú: Huyện Yên Lạc, Vĩnh Phúc, Việt Nam Nơi ở hiện nay: Huyện Yên Lạc, Vĩnh Phúc, Việt Nam Học vấn: Cử nhân Nghề nghiệp: Biên phiên dịch/ Thông dịch viên Thu nhập hiện tại: 8.000.000 - 10.000.000 Giới thiệu bản thân:Mình rất đơn giản và chân thành ![]() ![]() Bạn gái nào quan tâm thì click vào đây xem hồ sơ chi tiết và làm quen nhé:http://hopdongtinhyeu.vn/ho-so-tim-ban-doi/HS2584 |
#85
|
|||
|
|||
![]() Hà nội, những ngày chớm tháng Tám, có làn gió se lạnh, có đám mây lặng lờ. Khoảnh khắc giao mùa ấy làm lòng ta thấy lạ. Thèm lắm những mùa yêu thương đã cũ. Thèm lắm những cái ôm và thèm lắm những cái nắm tay giữa chốn đông người gạt đi sự lạc lõng.
Người ta bảo mùa thu là mùa của tình yêu, của đôi lứa. Hẹn hò mùa này quả là lãng mạn. Cứ nghĩ đến một khung trời mơ hồ, những hạt mưa bay bay cùng những chiếc lá vàng nhẹ rơi cũng đủ làm tim ai xao xuyến. Thu sang, gạt đi cái nắng chói chang của mùa hạ để người ta xích lại gần nhau hơn, để tình yêu thêm nồng. Tôi chợt nghĩ, ở nơi nào đó không thiếu những cô nàng đang thu mình trong căn phòng bé nhỏ vì ngại xuống đường, ngại đi một mình, sợ cái cảm giác hờn hờn, tủi tủi nhìn người ta tay trong tay hò hẹn. Sợ những cơn mưa dài chợt đến lạnh lòng ai Sợ những ngày trời trở gió thiếu bàn tay sưởi ấm… Nhưng, cô gái à! Sẽ thật ích kỷ nếu nói đây là mùa của đôi lứa. Mùa thu đẹp lắm! Đâu phải của riêng ai. Được cô đơn những ngày này tuyệt vời lắm! bạn tin không? Để tôi kể bạn nghe! (Truyện ngắn tình yêu: Kệ người ta hẹn hò, mình đi shopping) Ngoài kia họ đang hẹn hò à? Kệ người ta hẹn hò! Mình đi shopping! Giờ này đang giao mùa, nhiều thứ cần mua mà nhiều nơi treo biển giảm giá…nào là Bà Triệu, nào là Cầu Giấy, Kim Mã, Quán Thánh, Hàng Bông, Chùa Bộc…Hay mình đi làm tóc! Bạn đã phải chịu đựng kiểu tóc cũ kĩ trong bao lâu mà chưa dám thay đổi chỉ vì cái nắng gay gắt? Còn nữa, bạn có thể yên tâm dưỡng da , chăm sóc da không lo bắt nắng…Thấy chưa, bạn có nhiều thời gian để yêu thương bản thân mình trong khi những cô gái khác họ bận rộn cả ngày trời chỉ để ôm điện thoại nói chuyện với người yêu, suốt ngày bận bịu quản lý anh chàng. Bạn có thời gian bạn hãy làm đẹp vì xinh gái thì luôn được ưu ái mà. Không có người yêu ư? Xem tiếp: hopdongtinhyeu .vn/article/489/truyen-ngan-ke-nguoi-ta-hen-ho-minh-di-shopping |
#86
|
|||
|
|||
![]() Hà nội, những ngày chớm tháng Tám, có làn gió se lạnh, có đám mây lặng lờ. Khoảnh khắc giao mùa ấy làm lòng ta thấy lạ. Thèm lắm những mùa yêu thương đã cũ. Thèm lắm những cái ôm và thèm lắm những cái nắm tay giữa chốn đông người gạt đi sự lạc lõng. Người ta bảo mùa thu là mùa của tình yêu, của đôi lứa. Hẹn hò mùa này quả là lãng mạn. Cứ nghĩ đến một khung trời mơ hồ, những hạt mưa bay bay cùng những chiếc lá vàng nhẹ rơi cũng đủ làm tim ai xao xuyến. Thu sang, gạt đi cái nắng chói chang của mùa hạ để người ta xích lại gần nhau hơn, để tình yêu thêm nồng. Tôi chợt nghĩ, ở nơi nào đó không thiếu những cô nàng đang thu mình trong căn phòng bé nhỏ vì ngại xuống đường, ngại đi một mình, sợ cái cảm giác hờn hờn, tủi tủi nhìn người ta tay trong tay hò hẹn. Sợ những cơn mưa dài chợt đến lạnh lòng ai Sợ những ngày trời trở gió thiếu bàn tay sưởi ấm… Nhưng, cô gái à! Sẽ thật ích kỷ nếu nói đây là mùa của đôi lứa. Mùa thu đẹp lắm! Đâu phải của riêng ai. Được cô đơn những ngày này tuyệt vời lắm! bạn tin không? Để tôi kể bạn nghe! (Truyện ngắn tình yêu: Kệ người ta hẹn hò, mình đi shopping) Ngoài kia họ đang hẹn hò à? Kệ người ta hẹn hò! Mình đi shopping! Giờ này đang giao mùa, nhiều thứ cần mua mà nhiều nơi treo biển giảm giá…nào là Bà Triệu, nào là Cầu Giấy, Kim Mã, Quán Thánh, Hàng Bông, Chùa Bộc…Hay mình đi làm tóc! Bạn đã phải chịu đựng kiểu tóc cũ kĩ trong bao lâu mà chưa dám thay đổi chỉ vì cái nắng gay gắt? Còn nữa, bạn có thể yên tâm dưỡng da , chăm sóc da không lo bắt nắng…Thấy chưa, bạn có nhiều thời gian để yêu thương bản thân mình trong khi những cô gái khác họ bận rộn cả ngày trời chỉ để ôm điện thoại nói chuyện với người yêu, suốt ngày bận bịu quản lý anh chàng. Bạn có thời gian bạn hãy làm đẹp vì xinh gái thì luôn được ưu ái mà. Không có người yêu ư? Xem tiếp: hopdongtinhyeu .vn/article/489/truyen-ngan-ke-nguoi-ta-hen-ho-minh-di-shopping |
#87
|
|||
|
|||
![]() Hà nội, những ngày chớm tháng Tám, có làn gió se lạnh, có đám mây lặng lờ. Khoảnh khắc giao mùa ấy làm lòng ta thấy lạ. Thèm lắm những mùa yêu thương đã cũ. Thèm lắm những cái ôm và thèm lắm những cái nắm tay giữa chốn đông người gạt đi sự lạc lõng.
Người ta bảo mùa thu là mùa của tình yêu, của đôi lứa. Hẹn hò mùa này quả là lãng mạn. Cứ nghĩ đến một khung trời mơ hồ, những hạt mưa bay bay cùng những chiếc lá vàng nhẹ rơi cũng đủ làm tim ai xao xuyến. Thu sang, gạt đi cái nắng chói chang của mùa hạ để người ta xích lại gần nhau hơn, để tình yêu thêm nồng. Tôi chợt nghĩ, ở nơi nào đó không thiếu những cô nàng đang thu mình trong căn phòng bé nhỏ vì ngại xuống đường, ngại đi một mình, sợ cái cảm giác hờn hờn, tủi tủi nhìn người ta tay trong tay hò hẹn. Sợ những cơn mưa dài chợt đến lạnh lòng ai Sợ những ngày trời trở gió thiếu bàn tay sưởi ấm… Nhưng, cô gái à! Sẽ thật ích kỷ nếu nói đây là mùa của đôi lứa. Mùa thu đẹp lắm! Đâu phải của riêng ai. Được cô đơn những ngày này tuyệt vời lắm! bạn tin không? Để tôi kể bạn nghe! (Truyện ngắn tình yêu: Kệ người ta hẹn hò, mình đi shopping) Ngoài kia họ đang hẹn hò à? Kệ người ta hẹn hò! Mình đi shopping! Giờ này đang giao mùa, nhiều thứ cần mua mà nhiều nơi treo biển giảm giá…nào là Bà Triệu, nào là Cầu Giấy, Kim Mã, Quán Thánh, Hàng Bông, Chùa Bộc…Hay mình đi làm tóc! Bạn đã phải chịu đựng kiểu tóc cũ kĩ trong bao lâu mà chưa dám thay đổi chỉ vì cái nắng gay gắt? Còn nữa, bạn có thể yên tâm dưỡng da , chăm sóc da không lo bắt nắng…Thấy chưa, bạn có nhiều thời gian để yêu thương bản thân mình trong khi những cô gái khác họ bận rộn cả ngày trời chỉ để ôm điện thoại nói chuyện với người yêu, suốt ngày bận bịu quản lý anh chàng. Bạn có thời gian bạn hãy làm đẹp vì xinh gái thì luôn được ưu ái mà. Không có người yêu ư? Xem tiếp: hopdongtinhyeu .vn/article/489/truyen-ngan-ke-nguoi-ta-hen-ho-minh-di-shopping |
#88
|
|||
|
|||
![]() Thơ tình yêu: Mơ được yêu em Chợt một ngày anh nhận ra, em đấy! Làm tim anh xao xuyến đến bồi hồi Tự dặn lòng cơn say nắng mà thôi Sao trăn trở bao đêm mơ, hình bóng? Xa thì nhớ, buổi đầu mình gặp gỡ Nụ cười em nghiêng vạt nắng chiều hôm Bờ vai thon, xinh xắn, mắt hiền hòa Mà trông em sao lạnh lùng đến lạ? Đường em đi anh trải bằng thương nhớ Và ước mơ ngày ước mộng chung đôi Tim yêu đương anh chỉ có một thôi Đừng cho anh mãi ngóng chờ mòn mỏi Chiều hôm nay nắng lại về trên lối Anh một mình nhớ dáng nhỏ ngày qua Em như hoa với mật ngọt đậm đà Anh ước mình là con ong tìm mật… |
#89
|
|||
|
|||
![]() Truyện tình yêu - Cố chấp yêu một người
![]() Quấn tấm chăn mỏng, cuộn tròn trên chiếc ghế dài cạnh cửa sổ với ly cacao nóng, Sa lơ đãng nhìn ra ngoài, lắng nghe thanh âm của một buổi sáng se lạnh hiếm hoi ở Sài Gòn. Ly cacao dần cạn tới đáy. Chỉ còn vương một vệt nâu mờ trên miệng cốc và trên vành môi cô gái nhỏ. Sa với lấy cuốn sổ và cây bút chì, bắt đầu viết. Bình thường, mọi thứ được viết trên laptop. Cô chỉ cảm thấy hài lòng khi nhìn những dòng chữ ngay ngắn, tươm tất, sạch sẽ và đều tăm tắp ấy. Những bản thảo hoàn hảo, không tì vết là sự che đậy tuyệt vời cho những điều vụng dại và ngớ ngẩn. Nhưng hôm nay lại là một ngày hết sức ẩm ương. Và Sa cũng vậy. Cô đem tất cả u uất trong lòng nhào nặn thành những con chữ. Tiếng ngòi chì chạy càng lúc càng nhanh trên mặt giấy, như đang tham gia cuộc rượt đuổi với những cảm xúc đang chực trào. Sa cứ thế viết một hơi. Viết cho tới khi thấy lòng nhẹ tênh, trống rỗng, cô gục đầu xuống cánh tay bé nhỏ, trắng xanh, mớ tóc nâu nhạt xổ ra lòa xòa trên đôi vai gầy. Im lặng. Hoang hoải. Khoảnh khắc ấy, cô không còn là Tử Sa – cây bút sắc sảo, rực rỡ, kiêu hãnh lên nhận giải nhà văn triển vọng hôm nào, cô chỉ là một cô gái nhỏ, loay hoay với những tổn thương chất đầy trong lồng ngực. Giọng Minh vang lên bên cạnh. – Em suốt ngày viết lách mà chẳng viết tặng anh tác phẩm nào. Chỉ có sự im lặng đáp trả. Sa thậm chí không buồn ngẩng lên nhìn anh. Ngày trước, khi nhận tin truyện ngắn đầu tiên của mình được đăng trên một tờ tạp chí danh tiếng, cô đã vui mừng biết bao. Cô khoe với anh, rằng cô đã viết nó để tặng cho anh. Anh cười. Chúc mừng cô. Khen cô giỏi. Nhưng lại chẳng bao giờ đọc những gì cô viết. Từ đó, cô không còn nói với anh về những tác phẩm của cô thêm một lần nào nữa. Anh đâu biết, mỗi câu chuyện cô kể, những người đàn ông trong ấy, dù có mang tên họ gì, làm nghề gì, quốc tịch gì hay bao nhiêu tuổi đi nữa, họ vẫn luôn mang bóng dáng của anh, người mà cô yêu bằng thứ tình yêu cố chấp lạ lùng. Như những con sóng khi thì chồm lên ve vuốt, lúc lại trôi tận ra xa. Minh là một người không thể nắm bắt. Anh cứ đến, rồi đi. Để lại những khoảng trống thênh thang trong căn phòng nhỏ và những khoảng trống hun hút trong lòng cô. Thứ tình cảm anh dành cho cô chưa bao giờ trọn vẹn. Cũng giống như dòng đề tặng trên những cuốn sách đẹp đẽ anh mua cho cô chưa bao giờ được lấp đầy. Thời tiết giống như một cô tiểu thư nhà giàu không nhan sắc. Đã xấu lại còn đỏng đảnh. Mới lúc nãy, nắng còn ươm vàng nhuộm kín khoảnh ban công nhỏ với mấy chậu xương rồng của Sa mà bây giờ trời đã âm u như đang giận dỗi ai đó. cogai 2 Gió thốc tới dữ dội và lạnh lẽo khiến Sa rùng mình. Cô nhớ, ngày trước mỗi khi trời sắp mưa như vậy, cô hay lôi hết những chiếc gối trong nhà ra, xếp thành 2 bức tường trên giường, căng mền lên trên thế là một cái lều ra đời. Cô hay lôi Minh vào đó. Hai đứa nằm hôn nhau. Những nụ hôn mê mải như chẳng muốn ngừng. Sa leo lên giường. Nằm chống cằm nhìn Minh đang ngủ ngon lành. Gương mặt Minh vẫn giống như ngày đầu Sa gặp anh. Nhưng trong lòng anh đã có những gì thay đổi? Đã từ bao lâu rồi anh không còn hôn cô rồi bảo nụ hôn của cô đã nói cho anh biết hôm nay cô vui hay buồn. Những nụ hôn chẳng còn tha thiết, vòng tay anh cũng thôi siết chặt cô trong mê mải. Tất cả trở nên hời hợt như chính tình cảm của anh dành cho cô. Sa biết cô yêu con người này điên lên được. Lẽ ra cô có thể đã rất hạnh phúc nếu chấp nhận dù không còn tha thiết như trước nhưng Minh vẫn còn ở bên cô. Thế là đủ. Nhưng một người sống hết mình như Sa đâu dễ thỏa hiệp với những thứ nửa vời. Nhất là nửa vời yêu thương. Cô cứ vui vẻ từng giây phút ở bên Minh. Nhưng khi hai đứa xa nhau, cô lại dằn vặt Minh và dằn vặt chính bản thân mình bằng những nghi kị về sự thay đổi, sự lạnh nhạt của Minh. Để rồi khi gặp Minh, cô lại quên hết tất cả và yêu Minh như chưa từng có sự nứt vỡ nào. Cái vòng luẩn quẩn trong tình cảm ấy Sa chưa tìm được và có lẽ cô cũng không muốn tìm được cách thoát khỏi. Ánh mắt cô ve vuốt từng đường nét trên gương mặt thân quen của Minh. Từ vầng trán cao, đôi lông mày rậm, sống mũi thẳng kiêu hãnh, đến đôi môi hơi hé đầy mê hoặc. Chừng như không nhịn nổi, cô rướn người đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi của Minh. Anh thức giấc, kéo cô vào lòng. Sa rúc vào ngực anh. – Này, điện thoại của em hư rồi. – Lát anh mua cho em cái khác. – Bất cứ cái nào em thích chứ? – Bất cứ cái nào em thích. – Vậy mua cho em điện thoại nào có tin nhắn với cuộc gọi tới hàng ngày ấy. Được không? Ads: Kỹ Thuật Kiểm Soát Quy Trình Nhuộm - http://ndarank.com/tuyendung/k-thut-...quy-trinh-nhum ----- http://henhotructiep.com/article/86/dich-vu-xem-mat - "Tặng thêm 01 hồ sơ phù hợp khi ký hợp đồng dịch vụ xem mặt kết hôn" nếu dùng mã ưu đãi "HOA50K" |
#90
|
|||
|
|||
![]() Truyện tình yêu - Cố chấp yêu một người ![]() Quấn tấm chăn mỏng, cuộn tròn trên chiếc ghế dài cạnh cửa sổ với ly cacao nóng, Sa lơ đãng nhìn ra ngoài, lắng nghe thanh âm của một buổi sáng se lạnh hiếm hoi ở Sài Gòn. Ly cacao dần cạn tới đáy. Chỉ còn vương một vệt nâu mờ trên miệng cốc và trên vành môi cô gái nhỏ. Sa với lấy cuốn sổ và cây bút chì, bắt đầu viết. Bình thường, mọi thứ được viết trên laptop. Cô chỉ cảm thấy hài lòng khi nhìn những dòng chữ ngay ngắn, tươm tất, sạch sẽ và đều tăm tắp ấy. Những bản thảo hoàn hảo, không tì vết là sự che đậy tuyệt vời cho những điều vụng dại và ngớ ngẩn. Nhưng hôm nay lại là một ngày hết sức ẩm ương. Và Sa cũng vậy. Cô đem tất cả u uất trong lòng nhào nặn thành những con chữ. Tiếng ngòi chì chạy càng lúc càng nhanh trên mặt giấy, như đang tham gia cuộc rượt đuổi với những cảm xúc đang chực trào. Sa cứ thế viết một hơi. Viết cho tới khi thấy lòng nhẹ tênh, trống rỗng, cô gục đầu xuống cánh tay bé nhỏ, trắng xanh, mớ tóc nâu nhạt xổ ra lòa xòa trên đôi vai gầy. Im lặng. Hoang hoải. Khoảnh khắc ấy, cô không còn là Tử Sa – cây bút sắc sảo, rực rỡ, kiêu hãnh lên nhận giải nhà văn triển vọng hôm nào, cô chỉ là một cô gái nhỏ, loay hoay với những tổn thương chất đầy trong lồng ngực. Giọng Minh vang lên bên cạnh. – Em suốt ngày viết lách mà chẳng viết tặng anh tác phẩm nào. Chỉ có sự im lặng đáp trả. Sa thậm chí không buồn ngẩng lên nhìn anh. Ngày trước, khi nhận tin truyện ngắn đầu tiên của mình được đăng trên một tờ tạp chí danh tiếng, cô đã vui mừng biết bao. Cô khoe với anh, rằng cô đã viết nó để tặng cho anh. Anh cười. Chúc mừng cô. Khen cô giỏi. Nhưng lại chẳng bao giờ đọc những gì cô viết. Từ đó, cô không còn nói với anh về những tác phẩm của cô thêm một lần nào nữa. Anh đâu biết, mỗi câu chuyện cô kể, những người đàn ông trong ấy, dù có mang tên họ gì, làm nghề gì, quốc tịch gì hay bao nhiêu tuổi đi nữa, họ vẫn luôn mang bóng dáng của anh, người mà cô yêu bằng thứ tình yêu cố chấp lạ lùng. Như những con sóng khi thì chồm lên ve vuốt, lúc lại trôi tận ra xa. Minh là một người không thể nắm bắt. Anh cứ đến, rồi đi. Để lại những khoảng trống thênh thang trong căn phòng nhỏ và những khoảng trống hun hút trong lòng cô. Thứ tình cảm anh dành cho cô chưa bao giờ trọn vẹn. Cũng giống như dòng đề tặng trên những cuốn sách đẹp đẽ anh mua cho cô chưa bao giờ được lấp đầy. Thời tiết giống như một cô tiểu thư nhà giàu không nhan sắc. Đã xấu lại còn đỏng đảnh. Mới lúc nãy, nắng còn ươm vàng nhuộm kín khoảnh ban công nhỏ với mấy chậu xương rồng của Sa mà bây giờ trời đã âm u như đang giận dỗi ai đó. cogai 2 Gió thốc tới dữ dội và lạnh lẽo khiến Sa rùng mình. Cô nhớ, ngày trước mỗi khi trời sắp mưa như vậy, cô hay lôi hết những chiếc gối trong nhà ra, xếp thành 2 bức tường trên giường, căng mền lên trên thế là một cái lều ra đời. Cô hay lôi Minh vào đó. Hai đứa nằm hôn nhau. Những nụ hôn mê mải như chẳng muốn ngừng. Sa leo lên giường. Nằm chống cằm nhìn Minh đang ngủ ngon lành. Gương mặt Minh vẫn giống như ngày đầu Sa gặp anh. Nhưng trong lòng anh đã có những gì thay đổi? Đã từ bao lâu rồi anh không còn hôn cô rồi bảo nụ hôn của cô đã nói cho anh biết hôm nay cô vui hay buồn. Những nụ hôn chẳng còn tha thiết, vòng tay anh cũng thôi siết chặt cô trong mê mải. Tất cả trở nên hời hợt như chính tình cảm của anh dành cho cô. Sa biết cô yêu con người này điên lên được. Lẽ ra cô có thể đã rất hạnh phúc nếu chấp nhận dù không còn tha thiết như trước nhưng Minh vẫn còn ở bên cô. Thế là đủ. Nhưng một người sống hết mình như Sa đâu dễ thỏa hiệp với những thứ nửa vời. Nhất là nửa vời yêu thương. Cô cứ vui vẻ từng giây phút ở bên Minh. Nhưng khi hai đứa xa nhau, cô lại dằn vặt Minh và dằn vặt chính bản thân mình bằng những nghi kị về sự thay đổi, sự lạnh nhạt của Minh. Để rồi khi gặp Minh, cô lại quên hết tất cả và yêu Minh như chưa từng có sự nứt vỡ nào. Cái vòng luẩn quẩn trong tình cảm ấy Sa chưa tìm được và có lẽ cô cũng không muốn tìm được cách thoát khỏi. Ánh mắt cô ve vuốt từng đường nét trên gương mặt thân quen của Minh. Từ vầng trán cao, đôi lông mày rậm, sống mũi thẳng kiêu hãnh, đến đôi môi hơi hé đầy mê hoặc. Chừng như không nhịn nổi, cô rướn người đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi của Minh. Anh thức giấc, kéo cô vào lòng. Sa rúc vào ngực anh. – Này, điện thoại của em hư rồi. – Lát anh mua cho em cái khác. – Bất cứ cái nào em thích chứ? – Bất cứ cái nào em thích. – Vậy mua cho em điện thoại nào có tin nhắn với cuộc gọi tới hàng ngày ấy. Được không? Ads: Kỹ Thuật Kiểm Soát Quy Trình Nhuộm - http://ndarank.com/tuyendung/k-thut-...quy-trinh-nhum ----- http://henhotructiep.com/article/86/dich-vu-xem-mat - "Tặng thêm 01 hồ sơ phù hợp khi ký hợp đồng dịch vụ xem mặt kết hôn" nếu dùng mã ưu đãi "HOA50K" |
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
![]() |
![]() |